Đông A
Uki ware o sabishi gara seyo aki no tera
Basho
Ưu sầu
tôi cảm thấy tịch liêu
chùa thu
Basho
Ưu sầu
tôi cảm thấy tịch liêu
chùa thu
Những ngôi chùa ẩn mình trên núi. Thu tới chúng lại như ẩn mình trong đám lá vàng. Tôi nhớ tới câu thơ của Nguyễn Du "Cổ tự thu mai hoàng diệp lý / Tiên triều tăng lão bạch vân trung", Ngôi chùa cổ bị mùa thu vùi trong đám lá vàng, vị tăng từ triều trước già đi giữa đám mây trắng. Lại hai màu vàng-trắng của mùa thu. Tôi tới Huế nhiều lần, nhưng chưa tới vào mùa thu. Không biết Nguyễn Du đứng ở đâu ngắm nhìn chùa Thiên Thai (tức chùa Thiền Tôn) mà thấy như vậy. Mùa thu là mùa của u sầu và tịch liêu. Mùa của cô đơn và ưu tư. Mùa của tuyệt mỹ. Basho đang ưu sầu, ngôi chùa giữa mùa thu càng làm ông thêm cô đơn. Chùa vốn đã tịch mịch, lại thêm mùa thu càng trở nên tịch liêu, cô quạnh. Một mình với mùa thu như ngôi chùa cô liêu giữa mùa thu bạt ngàn. Đẹp và buồn
No comments:
Post a Comment