Cứ khóc đi em cho nỗi buồn vợi bớt
Bao nặng nề như những đám mây đen
Chuyện quá khứ hãy để chúng ngủ yên
Cho dù vết thương lòng vẫn rớm máu
Đừng sợ hãi, sẽ chỉ là vô ích
Rồi mọi chuyện không dấu vết sẽ trôi qua
Anh chỉ muốn có một điều em cần biết
Dẫu cơn bão lòng rồi cũng sẽ tan hòa
Mọi chuyện sẽ rơi vào im lặng
Sau bão tan tất cả lại vẹn nguyên
Mọi trật tự trở về như xưa cũ
Những con đường lại mờ mịt khói sương
Bão sẽ tan để rồi em lãng quên
Cả sự tức giận, cả nỗi cô đơn, sợ hãi
Đêm buống xuống, mơ hồ và trống trải
Dẫu thất vọng dâng tràn ngập trong em
Thì anh vẫn muốn có một điều em phải biết
Trung thực với lòng mình, anh sẽ mãi bên người
Cho dù bão lòng ngày mai có tan hết
Em mãi mãi có anh vĩnh viễn ở trong đời...
No comments:
Post a Comment