Nhớ
Có khi nào em về lại chốn xưa
Gom chút nắng cho mùa đông bớt lạnh
Đem yêu thương để xây thành nỗi nhớ
Gửi gió về xào xạc lá vàng rơi.
Con đường nào em đi bên tôi
Xác ve đầy trở thành hoài niệm
Bước ngập ngừng kí ức chợt hiện
Cánh phượng buồn giấu một vần thơ.
Mưa mùa hạ chưa dứt, em đã xa
Còn tôi đứng ngẩn ngơ lối cũ
Tiếng chân ai rộn ràng ngõ nhỏ
Ngỡ em về thềm đá xanh rêu.
Tôi sẽ về nơi kí ức gọi tên
Nhặt mảnh vỡ yêu thương sót lại
Gửi theo mây bay đi miền xa mãi
Góp cho đời một chút bóng râm.
Ngô Nhật Minh
No comments:
Post a Comment