Với Trường Sa
thơ Hồ Tĩnh Tâm
Một quần đảo nghìn đời nay vẫy gọi
Những cánh chim trời bay đến trú mưa dông
Nơi in dấu bàn chân mở lối
Của ông cha bao thế kỷ sinh tồn.
Hồn tổ quốc tạc trên từng thớ đá
Tạc trên từng bãi cát nắng như nung
Mưa xích đạo nghiêng trời tuôn xối xả
Những bãi ngầm đã hoá cuộc đời chung.
Nơi lạ lùng, một mảnh trăng đêm
Cũng xao xuyến, bồn chồn niềm mong đợi.
Trường Sa ơi, giữa trùng dương vời vợi
Tổ quốc đọng thành tên tuổi đảo quê hương.
Những người lính đem tình thương hy vọng
Xẻ chiến hào trên cát bỏng Trường Sa
Giữ lấy chủ quyền thiêng liêng ngoài biển sóng
Dù một nhành rong, một mảnh vỏ hà!
Dù một cành phong ba trụi trần trong mưa gió
Tất cả ở nơi này là nỗi nhớ đọng trong tim.
No comments:
Post a Comment