Copy của Quang Minh
Sắp tới lễ Phục Sinh rồi! Các anh chị, các bạn đã xem truyện và bộ phim cùng tên
"Phục Sinh" chưa?
Một trong những tác phẩm bất hủ của đại văn hào Lép Tôn-x-Tôi có tên là Phục Sinh.
Nội dung của cuốn tiểu thuyết này tóm tắt như sau:
"Phục Sinh" chưa?
Một trong những tác phẩm bất hủ của đại văn hào Lép Tôn-x-Tôi có tên là Phục Sinh.
Nội dung của cuốn tiểu thuyết này tóm tắt như sau:
Theo tục lệ của Chính Thống giáo ở Nga, sau khi dự thánh lễ đêm Phục Sinh,
từng cặp chào mừng nhau. Một người xướng: "Chúa Kitô đã sống lại",
và người kia đáp: "Người đã sống lại thật"; rồi hai người ôm hôn ba lần để
trao niềm vui cho nhau. Chính lễ nghi này đã khiến ông hoàng Nêkhơliuđôp,
trong một lần về thôn quê, ôm hôn người hầu gái của bà cô mình và bỗng
xuất thần cảm nhận tình yêu. Trong khoảnh khắc thánh thiện ấy,
'tình yêu đã đạt đến tuyệt đỉnh, nơi không còn mảy may gì là suy nghĩ,
là xác thịt, mà chỉ là sự hợp nhất giữa hai người'.
Cũng vì giây phút thần thiêng ấy mà cô hầu Ca-ta-ri-na đã trở thành
người tình một đêm của ông hoàng, để rồi ông trở về thành phố mà
không còn bận tâm gì đến hành vi tệ hại của mình trong cái đêm Phục Sinh ở
thôn quê ấy.
Nhiều năm sau đó, ông hoàng Nêkhơliuđôp ngồi ghế bồi thẩm đoàn
để xem người ta kết tội một cô gái thứ dân phạm một tội không được thấy rõ rệt.
Cô gái ấy chính là Ca-ta-ri-na mà ông hoàng đã ân ái một đêm rồi xóa đi trong ký ức.
Ông nhận ra rằng hành động vô trách nhiệm của mình đã đẩy cô gái xuống vực thẳm
và giờ đây bị kết án oan. Lương tâm bừng dậy, ông đã bỏ lại tất cả vinh hoa phú quý
của mình ở đô thành để theo cô gái suốt hành trình đi đày đến tận Xi-bê-ri và chia sẻ
mọi cơ cực của những kẻ tù đày... để rồi cuối cùng đã xin được ân xá cho
Ca-ta-ri-na,
và thực chất cũng là ân xá cho chính tâm hồn mình.
từng cặp chào mừng nhau. Một người xướng: "Chúa Kitô đã sống lại",
và người kia đáp: "Người đã sống lại thật"; rồi hai người ôm hôn ba lần để
trao niềm vui cho nhau. Chính lễ nghi này đã khiến ông hoàng Nêkhơliuđôp,
trong một lần về thôn quê, ôm hôn người hầu gái của bà cô mình và bỗng
xuất thần cảm nhận tình yêu. Trong khoảnh khắc thánh thiện ấy,
'tình yêu đã đạt đến tuyệt đỉnh, nơi không còn mảy may gì là suy nghĩ,
là xác thịt, mà chỉ là sự hợp nhất giữa hai người'.
Cũng vì giây phút thần thiêng ấy mà cô hầu Ca-ta-ri-na đã trở thành
người tình một đêm của ông hoàng, để rồi ông trở về thành phố mà
không còn bận tâm gì đến hành vi tệ hại của mình trong cái đêm Phục Sinh ở
thôn quê ấy.
Nhiều năm sau đó, ông hoàng Nêkhơliuđôp ngồi ghế bồi thẩm đoàn
để xem người ta kết tội một cô gái thứ dân phạm một tội không được thấy rõ rệt.
Cô gái ấy chính là Ca-ta-ri-na mà ông hoàng đã ân ái một đêm rồi xóa đi trong ký ức.
Ông nhận ra rằng hành động vô trách nhiệm của mình đã đẩy cô gái xuống vực thẳm
và giờ đây bị kết án oan. Lương tâm bừng dậy, ông đã bỏ lại tất cả vinh hoa phú quý
của mình ở đô thành để theo cô gái suốt hành trình đi đày đến tận Xi-bê-ri và chia sẻ
mọi cơ cực của những kẻ tù đày... để rồi cuối cùng đã xin được ân xá cho
Ca-ta-ri-na,
và thực chất cũng là ân xá cho chính tâm hồn mình.
Ông hoàng Nêkhơliuđôp đã thông qua hành trình gian khổ đến với miền giá lạnh
Xi-bê-ri, đã đối diện với đau khổ, đã chứng kiến cảnh tù đày phi nhân đạo...
để rồi ông thực sự phục sinh.
Xi-bê-ri, đã đối diện với đau khổ, đã chứng kiến cảnh tù đày phi nhân đạo...
để rồi ông thực sự phục sinh.
Cuốn sách được kết thúc bằng câu sau đây:
"Kể từ đêm hôm ấy, một cuộc sống mới khởi sự cho Nêkhơliuđôp, không phải
vì điều kiện sống của ông đã thay đổi, nhưng bởi vì kể từ giây phút ấy, mọi biến
cố trong cuộc đời đều mang một ý nghĩa khác."
"Kể từ đêm hôm ấy, một cuộc sống mới khởi sự cho Nêkhơliuđôp, không phải
vì điều kiện sống của ông đã thay đổi, nhưng bởi vì kể từ giây phút ấy, mọi biến
cố trong cuộc đời đều mang một ý nghĩa khác."
Như vậy Phục Sinh ở đây chính là sự sống lại của ông hoàng Nêkhơliuđôp.
Ông đã từng vô trách nhiệm với Ca-ta-ri-na, để cô rơi vào cảnh cơ cực.
Nhưng ông đã làm lại cuộc đời, đã cứu được cô và cứu được chính
tâm hồn tội lỗi của mình!
Ông đã từng vô trách nhiệm với Ca-ta-ri-na, để cô rơi vào cảnh cơ cực.
Nhưng ông đã làm lại cuộc đời, đã cứu được cô và cứu được chính
tâm hồn tội lỗi của mình!
Tôi đã từng xem bộ phim dựng theo cuốn tiểu thuyết này và cũng từng đọc
chính bộ tiểu thuyết này từ lâu lắm rồi, nhưng lúc đó do hiểu biết còn quá
hạn hẹp nên tôi chỉ hiểu rằng Phục Sinh ở đây là Lễ Phục Sinh đã khiến
hai người gặp nhau... chứ không hiểu nổi được như ngày nay. Khi đó tôi
chỉ thấy một ông Hoàng vì thương yêu cô gái Ca-ta-ri-na mà đã dấn thân
xuống tận Xi-bê-ri…Thậm chí hồi đó tôi còn chẳng biết rằng phục sinh
có nghĩa là sống lại nữa. (Mà chỉ thấy cảnh lễ hội và quần áo đẹp... mà thôi).
Giờ đây, hàng năm cứ đến dịp Lễ Phục Sinh là tôi lại mong có một sự
Phục Sinh mạnh mẽ trong con người mình, trong một con người còn
quá nhiều khiếm khuyết...!
chính bộ tiểu thuyết này từ lâu lắm rồi, nhưng lúc đó do hiểu biết còn quá
hạn hẹp nên tôi chỉ hiểu rằng Phục Sinh ở đây là Lễ Phục Sinh đã khiến
hai người gặp nhau... chứ không hiểu nổi được như ngày nay. Khi đó tôi
chỉ thấy một ông Hoàng vì thương yêu cô gái Ca-ta-ri-na mà đã dấn thân
xuống tận Xi-bê-ri…Thậm chí hồi đó tôi còn chẳng biết rằng phục sinh
có nghĩa là sống lại nữa. (Mà chỉ thấy cảnh lễ hội và quần áo đẹp... mà thôi).
Giờ đây, hàng năm cứ đến dịp Lễ Phục Sinh là tôi lại mong có một sự
Phục Sinh mạnh mẽ trong con người mình, trong một con người còn
quá nhiều khiếm khuyết...!
Xin cho sự Phục Sinh được trở thành sự thật, cho tất cả những tâm
hồn tội lỗi đều được Phục Sinh!
hồn tội lỗi đều được Phục Sinh!
Minh i vàng
No comments:
Post a Comment