Friday, February 15, 2013

Thơ Trần Đăng Khoa


TĐK: Ta chỉ có thơ nịnh vợ, nhưng lại tặng bà hàng xóm. Thím thử đọc chơi nhé:

THƠ XUÂN DÂNG VỢ

Tặng một bà hàng xóm

 

Những đóa hoa rừng đẹp nhất

Đều tàn theo gió, theo mưa

Riêng em, một nhành tím biếc

Cứ tươi xinh suốt bốn mùa

 

Hương sắc ngàn xuân tụ lại

Bừng trong da thịt em đây

Thảo nào mà ngài phỗng đá

Cũng còn rạo rực, ngất ngây…

 

Đến cả lão Khoa nghễnh ngãng

Oai phong như bác…cóc già

Phen này khéo lão hóa bướm

Rập rình chao lượn quanh hoa…

DPV: Khiếp, lão Khoa mà hóa bướm…

TĐK: Thì bướm cũng có nhiều loại. Có bướm nâu, bướm chúa, rồi còn có cả bướm ma nữa chứ. Đời thế mới vui. Nếu tẻ nhạt thì ta với thím treo cổ từ lâu rồi. Chả còn hào hứng ngồi tán toàn những chuyện phiếm như thế này nữa…


No comments:

Post a Comment