Wednesday, February 27, 2013

You're The Voice - John Farnham

To: Nguyen Dac Kien



We have the chance to turn the pages over
We can write what we want to write
We gotta make ends meet, before we get much older

We're all someone's daughter
We're all someone's son
How long can we look at each other
Down the barrel of a gun?

You're the voice, try and understand it
Make the noise and make it clear, oh, woah
We're not gonna sit in silence
We're not gonna live with fear, oh, woah

This time, we know we all can stand together
With the power to be powerful
Believing we can make it better

Ooh, we're all someone's daughter
We're all someone's son, oh
Give a look at each other
Down the barrel of a gun

You're the voice, try and understand it
Make the noise and make it clear, oh, woah
We're not gonna sit in silence
We're not gonna live with fear, oh, woah

Ooh, we're all someone's daughter
We're all someone's son
How long can we look at each other
Down the barrel of a gun?

You're the voice, try and understand it
Make the noise and make it clear, oh, woah
We're not gonna sit in silence
We're not gonna live with fear, oh, woah

You're the voice, try and understand it
Make the noise and make it clear, oh, woah
We're not gonna sit in silence
We're not gonna live with fear, oh, woah

You're the voice, try and understand it
Make the noise and make it clear, oh, woah
We're not gonna sit in silence
We're not gonna live with fear, oh, woah

You're the voice, try and understand it
Make the noise and make it clear, oh, woah
We're not gonna sit in silence
We're not gonna live with fear, oh, woah

Tuesday, February 26, 2013

Thơ Nguyễn Đắc Kiên


Mùa thu cội vàng - hoa mướp - đắng.
Đất nước mình - vẫn chẳng được - tự do.
Sớm thu lạnh - gió cúi đầu - đưa đám,
Một thế hệ - Một thế hệ - Một…
…. Thôi xin đừng lần hồi - thêm một.
Ai đem bán - tự do?
Cho anh hỏi:
"Em ơi - còn không vườn vương hương - hoa khế,
mà tím - mà thương - mà nhớ quá - quê mình?".
Em cười lúng liếng - hoa xoan:
"Con cò bay lả bay la.
Bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng.
Đồng quê chúng chiếm hết rồi.
Thân em cũng bán chợ giời - tiếc không anh…"



Monday, February 25, 2013

Bình yên Đền Trần

Dân trí hỡi ơi ... Ấn nhau để cướp "ấn",

 Khai Ấn Đền Trần ?

 Khấn ai Đừng Trèn (chen lấn xô đẩy)

Khen ai đừng trấn (áp) CSCĐ

Khấn ai đừng chen

Trần Khai Đến Ấn

Ấn đền Trần khai (thác kinh doanh)

 

Những hình ảnh buồn tại lễ Khai Ấn đền Trần 

copied from blog Phair Zios (Phải Gío)

Những hình ảnh mà PHAIR ZIOS tôi ghi nhận tại lễ Khai Ấn đền Trần năm 2013. Ảnh thường phải có chú thích, nhưng tôi nghĩ những hình ảnh biết nói này  khỏi cần chú thích nữa.









Sunday, February 24, 2013

Hội Thơ Văn Miếu

Đi Hội thật vui, ngồi hát XẨM THƠ VĂN MIẾU (biểu diễn Hầu Thị Cà):

- Mùa xuân là Tết trồng thơ
Làm cho đất nước thẩn thờ quanh năm

- Hôm qua mười bốn nay Rằm
Ta ăn ta ở ta nằm thơ chơi

- Tiếng thơ rực đất rỡ trời
Có đoàn kiệu rước có người gióng chiêng

- Thơ Thần sang sảng cất lên
Bao nhiêu thơ thánh, thơ tiên rụng rời.

- Bao nhiêu cờ đỏ rợp trời
Nghe cà sa nhắn mấy lời Hoàng Sa.

- Nhất hay là đám sân già
Thơ ông có cứng, thơ bà còn kinh

- Có ông áo mão thùng thình
Thơ đời cho chí thơ tình rất siêu

- Có ông mặt vẹo dưa đèo
Thơ bay lúng liếng như diều đứt dây.

- Có ông cổ ngẳng lưng gầy
Thơ chia như đánh ba cây giữa rừng

- Có ông mặt đỏ tưng bừng
Thơ nghe cứ phửng phừng phưng như là...

- Nhì hay dời vội chân qua
Sang sân thơ trẻ gọi là thanh niên

- Có em áo mỏng mặt tiền
Trái thơ đôi trái đào tiên phập phồng

- Có em má đỏ hồng hồng
Sóng thơ tát mấy gàu sòng cho vơi

- Có em lông mí dài dài
Duyên thơ bó được một vài bó to

- Có em lưng thắt tò vò
Nguồn thơ lọt một chuyến đò sang ngang

- Có em mình sếu chân giang
Sức thơ vật ngã cả làng trai tơ.

- Nghĩ mình thơ mãi không ra
Hết bảy nong cà, mười mấy nong cơm

- Thì về đốt một đống rơm
Khói lên nghi ngút chẳng thơm chút nào

- Thì về lội quách xuống ao
Làm con vịt đực ngày nào cũng bơi

- Hồ Văn đã lắm thơ rồi
Ai đem cỏ thả lên trời làm mây...

Rằm Giêng Quí tỵ
Đề Ngộ tác.



Friday, February 22, 2013

Thơ 3 câu - Mai Văn Chalk

Thơ 3 câu:
Sát na(*)
Chưa kịp cất lời kinh
Con chim sâu
Vội chuyền sang cành khác
(*) Đơn vị đo thời gian ngắn nhất của nhà Phật ).
 

Cái nhìn
Vũng nước nhỏ dưới chân núi
Soi
Tận đỉnh
 

Ngày mới
Hừng đông
Miệng chim non
Hớp những đám mây
 
Trái chín
Ai nung
Trong thân cây
Ngọn lửa khác



Trong rừng
Con thú bị thương không biết
Rên khóc
Sẽ bị giết

Chuyện đùa
Bầy cá con
Quanh lưỡi câu lớn
Tung tăng


Đêm trăng
Đặt tay lên gối
Nín thở nghe lũ dơi
Len qua chiếc lồng ánh sáng


Mặt hồ
Tiếng chim rơi mặt nước
Con cá nhảy lên
Đớp muỗi
 


Ai chặt cây
Buổi sáng
Nghe tiếng dao cùn
Mới biết đau
 

Tạ ơn
Có trăng
Bóng cây cúi xuống
Bên tượng Phật

Lúa chín khắp đồng
Tiếng vạc khàn đứt quãng
Chẳng lẽ
Con bù nhìn lại điếc

Cây táo nở hoa
Dưới gốc cây
Ai xòe bàn tay cũng thấy
Lối đi của hoa táo

Thu đầy
Bóc trái hồng
Vừa chín
Sợ người thỉnh chuông

Sự thật
Cọng rác
Trôi nhanh hơn
Dòng nước



Mong manh
Giọt sương nín thở
Treo
Trên vũng nước bẩn
 

Tự do
Con chuột già
Đi quanh chiếc bẫy
Đã sập







Hoa cửa đền
Thường thơm hơn nơi khác
Các vị thánh
Ngay cạnh làn hương




Ngắm hoa
Hoa đào rụng bớt
Sang cây bên cạnh
Tôi cúi xuống
 

Ngày thanh minh
Bà nội rất muốn gặp tôi
Nhưng những người chết
Ngăn lại

Phơi lưới
Chim bói cá
Đến gần những linh hồn cá
Còn mắc lưới

 

Mai Văn Phấn


Thursday, February 21, 2013

Ngựa Biển - Hoàng Hưng - Phạm Duy


Em áo trắng sóng tung ư gềnh đá
Em áo vàng biển động sóng rơi
Em áo đỏ mà không hái được
Em rụng rời bãi cát ư biển xanh

Em là con ngựa non thon vú
Giữa rừng người hoang vu
Anh và em lạc vô thành phố
Vó ngựa buồn quanh co

Em khắc khoải toàn thân ư nhẩy múa
Em êm êm tỉnh nhỏ o mắt buồn
Em cuồn cuộn còi ca nắng biển
Em thèm yêu ngực gầy ỳ mi thâm


Ai bảo em tô môi trước tuổi
Ai bảo em mặt trời hoàng hôn
Ai bảo em da trắng nhễ nhại
Ngực em bày chật một ô buồn

Ai bảo em bay như cánh vạc
Da thịt em ráng chiều vụt tắt
Xa lạ như mắt cá quẫy vào
Vào lòng biển sâu giữa buổi chiều hoang

Thơ Xuân - Nguyên Sa


Thơ xuân áo vàng
Mùa xuân em mặc áo vàng,
Ở trong thơ cổ chim hoàng hạc bay.
Em vừa xoay nhẹ vai gầy,
Nhìn coi vũ điệu vào đầy giấc mơ.
Nhìn coi chỗ cuối bài thơ,
Nụ hôn màu đỏ trời cho rượu đào.
Anh nhìn em mới bước vào,
Nhìn xuân, xuân cát tiếng chào đầu năm. 




 
Thơ xuân áo xanh
Mùa xuân em mặc áo xanh,
Biển thu mình lại dưới cành lá nâu.
Bướm vàng cột tóc mái sau,
Cám ơn em đã mang màu cho xuân.
Cuộc đời dẫu có phù vân,
Ở trong mây nổi có phần thiên thu. 



 

Thơ xuân áo tím
Trời sang trước, núi sang sau,
Tranh nhau gõ cửa lúc đầu sớm mai.
Ta chưa kịp hỏi coi ai,
Ðã nghe tiếng biển reo vui rộn ràng.
Thơ xanh, thơ trắng, thơ vàng,
Giục nhau cất tiếng mừng em đã về.
Trong vũ trụ có sao tua,
Em khoe áo tím. trời vừa sang xuân.




Wednesday, February 20, 2013

Tâm Sự Gửi Về Đâu


Ngoài ấy tuổi xuân lạnh
Rét căm lòng cỏ hoa.
Em nhìn mây không cánh,
Bay về phương trời xa.
Nghẹn ngào em thầm hỏi
Người đi có nhớ nhà ?
Ra đi mùa xuân ấy
Mây hồng bay cuối thôn
Hoa vàng cài trên tóc
Em thơ ngây mắt buồn.
Trời sáng trong lòng anh,
Vực sầu vương mắt em.



Hai đứa hai tâm sự,
Xa nhau như ngày đêm.
Anh đi say lý tưởng
Em ở giữ hẹn thề
Mỗi mùa hoa lại nở
Một bóng hình phiêu du
Cô đơn vai áo bạc
Lênh đênh vạn gốc dừa
Mơ trời hoa gạo đỏ
Giữa hai mùa nắng mưa
Hẹn mai về, mai về …




Xuân rồi xuân, quạnh quẽ.
Thương người em gái quê,
Xuân, buồng xuân vắng vẻ.
Hoa nắng đường anh đi,
Dài dài bước thương nhớ.
Em xa, giờ nghĩ chi?
Mây trùng dương cách trở.
Hỡi người em quê hương
Xa nhau vì cách trở
Đâu phải vì biên cương !
- Ngàn sau nước mắt rơi trên đá,
Ai kể chuyện mình, ai xót thương?

Sunday, February 17, 2013

Niệm Khúc Cuối

Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây
Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy
Có lá buồn gầy, dù sao,
dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em

Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời
Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau
Vừa đôi tay, ước muốn tù đầy,
Tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu
Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em

Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ
Ru em, đưa em một lần
Ru em vào mộng, đưa em vào đời
Một thời yêu đương

Cho tôi xin em như gối mộng
Cho tôi ôm em vào lòng
Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng
Yêu thương vợ chồng

Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời
Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi
Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời
Cũng đã muộn rồi
Tình ơi! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em.

Áo lụa Hà Đông


aoluahadong
Áo lụa Hà Đông

Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng

Anh vẫn nhớ em ngồi đây, tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu

Em không nói đã nghe từng giai điệu
Em chưa nhìn mà đã động trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình


Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt




Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại

Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng

Em ở đâu hỡi mùa thu tóc ngắn
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.



Saturday, February 16, 2013

Như Vẫn Còn Đây - Valentine muộn !



I give you heart
I give you my soul
Baby don't go
Do you know ?

Bao đêm em khóc
Bao đêm em nhớ
Bao đêm em mơ
Rồi Bao đêm vẫn chờ

Em luôn cần anh
Em luôn mãi đợi
Người hỡi mong anh quay về

Friday, February 15, 2013

Thơ Trần Đăng Khoa


TĐK: Ta chỉ có thơ nịnh vợ, nhưng lại tặng bà hàng xóm. Thím thử đọc chơi nhé:

THƠ XUÂN DÂNG VỢ

Tặng một bà hàng xóm

 

Những đóa hoa rừng đẹp nhất

Đều tàn theo gió, theo mưa

Riêng em, một nhành tím biếc

Cứ tươi xinh suốt bốn mùa

 

Hương sắc ngàn xuân tụ lại

Bừng trong da thịt em đây

Thảo nào mà ngài phỗng đá

Cũng còn rạo rực, ngất ngây…

 

Đến cả lão Khoa nghễnh ngãng

Oai phong như bác…cóc già

Phen này khéo lão hóa bướm

Rập rình chao lượn quanh hoa…

DPV: Khiếp, lão Khoa mà hóa bướm…

TĐK: Thì bướm cũng có nhiều loại. Có bướm nâu, bướm chúa, rồi còn có cả bướm ma nữa chứ. Đời thế mới vui. Nếu tẻ nhạt thì ta với thím treo cổ từ lâu rồi. Chả còn hào hứng ngồi tán toàn những chuyện phiếm như thế này nữa…


Wednesday, February 13, 2013

TRÊN NGÃ BA MÂY


             TRÊN NGÃ BA MÂY

                                         HOÀNG YẾN

1

Tên em
        chiều nhớ
              hành h­ương .
                  tiếng dế đồng sư­ơng
Tên em
         một thiên đ­ường đã mất
         một thiên đ­ường chư­a mở ngỏ
         một thiên đ­ường x­a
                                  cha ông để lại
         di truyền anh qua kí ức bào thai
         qua vùng sáng trên trang sách nát
         qua thân xác trần truồng
                                   những giấc mơ trôi dạt
đêm đêm tấp bến Ngân hà

Tên em
         thói đời quen gọi
                    một bản tình ca


2

Từ xa nghe tiếng em hát
ng­ời em là dòng nhạc
nụ c­ười chở đầy đôi mắt to
vạt áo em bay như­ một điệu hò
anh gặp em ngỡ ngàng .
như­ bư­ớc xuống sân ga
        một thành phố lạ
        giữa đêm mư­a .
anh nói với em
        bằng âm thanh
               ch­ưa nặn thành từ ngữ
ch­ưa thành tín hiệu
           của dối trá lọc lừa
và em
                 giữa đất đồi nắng lửa
nụ c­ười-hoa-sen toả sáng chung quanh .
đặt thiên nhiên vào ngự trị trong anh .

3.

Tình yêu
      ai chọn  đ­ược trong ng­ời tình
            phần nào yêu thư­ơng . .
                      phần nào ghét bỏ
bóng thử lửa hoàng hôn
          chứa trong ánh bình minh
Trong tim em .
            có vàng của mặt trời
                   than của đêm đen .
song giữa hai vùng đệm
                  có mặt trăng đến ở
mẹ sinh ra anh
                  một trái tim trần
                        không gì chống đỡ . .
anh n­ương vào mặt-trăng-em . .
                như cây tầm gửi
                       uống s­ương
Trên mỗi chặng hành h­ương . .
                  em là bóng-trăng-đ­ường .
làm dịu vết th­ơng của lửa .

4-

Anh khát khao em ~ '
            như­ khát khao sự thật
anh tin vào lời
              cái không đáng tin nhất
sự thật là những ngày vui
                đã héo hon
                cạn mòn .
                anh còn níu giữ
trong lúc em đã ra đi
mở mắt anh nào thấy gì
nhắm mắt anh nhìn ra tất cả
nhầm lẫn đầu tiên phải trả giá
nụ cư­ời-hoa-sen toả sáng trên môi
            giữa đất đồi nắng lửa
ngỡ nó là của riêng anh
hoá ra nó chẳng cười với ai cả
ấm áp bên ngoài
                  bên trong lạnh giá
một nụ-c­ười-t­ượng-đá.

5-

Anh yêu em và em yêu ng­ười khác '
          ông sao đổi ngôi
          nụ hôn đổi môi
           câu chuyện tình th­ường .
 sao ngư­ời anh cào cấu đói yêu th­ương
gặp trăm con suối cũng không đã khát
anh lang thang
      một mình
           mênh mông sóng cát
không gặp
         hay đã gặp em
                       trên hành tinh hoang mạc.
ôi! Sao anh không biết .
               đập vỡ
                     những ngày vui
để dành từng mảnh vụn .
mặt trời
khảm sáng những ngày tăm tối
chỉ thư­ơng cho thơ không biết đ­ường nói dối
mỗi độ gió thu cởi áo cây bàng
những câu thơ
              buồn quá
                         xé rào
sáng ra
          xác thơ buồn .
          rụng trắng góc trang .
đem sầu tình
         treo mình trên cành gạo .
(cây gạo nào không có ma)
cứ một mùa hoa
         đốt lên một hoả ngục

6-

Ngày trời
     là hòn đá
             ném xuống trần gian ~ .
đập tan dần ảo mộng
ngẩng đầu lên
          anh quát mặt trăng .
- Hỡi con đĩ  già
                 lộng lẫy?
giăng tơ trăng lừa ta vào bẫy
nhốt ta trong ảo vọng vĩnh hằng.
anh thôi soi mặt vào tấm g­ơng trăng
bỗng thấy hiện lên một khuôn mặt khác
hoá ra mình là thằng ng­ời hèn nhát
nhờ tình yêu
                 đẽo đá kê cao
nhờ tình yêu
                 khêu một ngọn đèn
để đ­ợc thấy bóng mình
thành ông khổng lồ trên vách

song lại để .
     cái nghèo
             c­ướp đi chiếc áo cuối cùng
                                   chưaa kịp rách
nhìn nhau em thư­ờng trách '
anh không mặc vừa
                   tấm áo gấm công danh
không tìm tiếng tăm
                    trong họng súng chiến tranh
buộc lòng tay anh cầm súng '
(ôi? giá loài ngư­ời biết đánh nhau
                            bằng bông súng
                                         trên ao làng)
Cứ ngỡ mọi thứ ấy
thuộc về dĩ vãng .
biết đâu .
         em ng­ười con gái cách mạng
em vẫn mơ võng đào
              trong một xứ
                    thích làm quan .

7-

Anh sống với thơ
             thơ chẳng nuôi sống đ­ược ai
anh mải sống với t­ương lai
             những giấc mơ vĩ đại
để hiện tại trôi tuột khỏi tay
             ngày dài đói rách
             đêm dài bụng không
              có gì trong lư­ng bán sạch
bắt đầu từng cuốn sách ra đi
anh bán máu
           nếu cần cả mạng sống
nh­ưng anh không bán hi vọng
dù hi vọng đã ra nghĩa trang
Thế hệ trẻ
        không-chịu-nghèo
                        sẽ tới
        Chân trời đẩy ra xa
         nhân phẩm có thịt da
         nắng thơm mùi áo mới.

8-

Quá khứ
             giấc mơ buồn
                   năm tháng
hòn đá tảng
            của nỗi sợ vô hình
những dòng tro
             trên lá thư­ tình  .
những vũng lầy n­ước mắt .
song cha ông ta hằng mong
mọi việc đều có hậu
đem câu chuyện tình
           lọc máu xấu
gọi về những mặt trời vui .
những chiếc đèn lồng
                      đêm tân hôn
như­ thoát khỏi bùn đen
              cánh sen tinh khiết -
anh thoát khỏi quyền uy
               của quá khứ đau th­ơng .
mặc quá khứ muốn làm nhà tiểu thuyết
đừng để cho quá khứ cản đ­ường

9-

Chúng mình không của hồi môn
             tài sản anh chỉ một tâm hồn
một tri thức thiếu máu
               như­ hoa đu đủ đực ~
một trái tim yêu
             trong sóng đất rì rầm
                          phập phồng náo nức
chúng mình hẹn nhau
                 trên ngã ba mây
                                  kí ức .
đi trong nắng gọi mư­a .
máu mặt trời trong ngực '
như­ trái cây
               chín mọng
                      đam mê

trong vư­ờn quê .
               nhiệt đới .
trong chờ đợi" '
               và
                    không chờ đợi
anh lại gặp em
                 một cảm nhận mới
Cả ng­ười anh
                    tan
                           trong hoa lá yêu thư­ơng
trên đầu anh
                    thơ
                         cháy hàng thiên
nh­ tràng pháo tết
Tình yêu
                         tái sinh
                          trong cái chết.

1988