Từ thành phố Hà Giang lên tới thị trấn Huyện Yên Minh đi ô tô mất 4 giờ đồng hồ. Để có thể làm việc ở Yên Minh cuối buổi sáng, phải đi từ 6 giờ, ăn sáng dọc đường và làm việc cả buổi trưa. Đấy là câu chuyện thứ hai về cái vất vả triền miên mà cán bộ vùng cao phải chấp nhận. Chưa hết, ngày hai bữa cơm, là hai bữa rượu. Rượu là một thói quen xấu khó sửa ở nơi đây. Cứ như thể nếu thiếu men say, họ sẽ chẳng đủ nghị lực để mà vượt qua con đường hiểm trở, một bên là vực thẳm, một bên là vách đá dựng đứng, cộng với những khúc cua mạo hiểm, chỉ thấy ở đường đua xe công thức I. Rượu uống bằng bát như thế, nhưng công việc vẫn phải tỉnh táo, sáng suốt. Cái cán bộ ở xuôi lên cũng phải uống, chén to, chén nhỏ, có uống mới quí nhau, mới thật bụng với nhau, mà mình đã mời cái cán bộ trung ương, cái cán bộ phải mời lại chứ, nếu không thì mình buồn lắm! Cái lý của người Mông, cãi làm sao đây?!
Trích từ bài của bạn ANN
No comments:
Post a Comment