Thơ ta như kẻ không nhà
Chiều bay theo gió lùa qua cánh đồng
Rồi tan vào chốn mênh mông
Bỏ sầu đọng lại hóa dòng sông hương
Biết tìm đâu tiếng yêu thương
Hạ vần ghép lại Tinh Buon ai ơi
Đành thôi tất cả lỡ rồi
Trả anh về với cuộc đời phù du
Hạ tàn trời chuyển sang thu
Đêm se thấm lạnh mây mù còn giăng
Lấp luôn cả mảnh trăng rằm
Nỉ non tiếng dế gọi thầm người xưa
Lá vàng từng chiếc đong đưa
Chạm lòng nỗi nhớ như vừa lên ngôi
Ru xin còn nửa mãnh đời
Đừng nên thức tỉnh buông lời buồn thêm...
Sent from my iPad
No comments:
Post a Comment