(HTQ)
....
Em ơi ân sủng thật thà,
Bao nhiều tuổi tác nhẩn nha khuất đường.
Đến từ một nỗi niềm thương,
Tưởng giây lát, hóa quyện hương quá dài.
Xuống đông rồi lại lên đoài,
Ta chung nhau những miệt mài dựng xây.
Bây giờ mầm hóa rừng cây,
Tiếng chim xứ lạ dệt đầy khải thanh.
Ngay trong những sự chưa thành,
Vẫn êm dịu lắm mong manh chữ tình.
Hôm nay mình tự trông mình,
Ơn em, xin cứ bạc hình anh thêm.
Còn gì anh cũng dâng em,
Cả ngày vất vả, cả đêm nhọc nhằn,
Cả bao tội nợ vào thân,
Cả câu thơ cũ điệu vần xác xơ...
Mai này chuyển kiếp bơ vơ,
Nhớ nghe, cõi ấy vẫn chờ riêng nhau...
No comments:
Post a Comment