Friday, November 30, 2012

Saigon by night 12-2012

http://www.youtube.com/watch?v=ms_8EARbLnk&sns=em
Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai
từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi đây
Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi
Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau
người ra thăm bến câu chào nói xôn xao
phố xá thênh thang nối chân tôi đến chung vui
Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi lá...la...lá...la
Tiếng cười ngọn gió chan hòa niềm vui say sưa
ôi đời đẹp quá đẹp tràn bao ý thơ
Mùa xuân yêu mến ghi lời hát câu ca để lòng thương nhớ bao ngày vắng nơi xa
sống mãi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai
Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi.

Thóc thật Thóc thật ...

Một ngày mới đang bắt đầu. Ngoài sân, những chú gà mắt nhắm mắt mở đi tìm thức ăn và sỏi đá để tọng căng diều. Duy chỉ có Trống choai là không màng đến, bởi hắn đang mang trong mình "khát vọng truyền nhân".

Một ngày mới đang bắt đầu. Ngoài sân, những chú gà mắt nhắm mắt mở đi tìm thức ăn và sỏi đá để tọng căng diều. Duy chỉ có Trống choai là không màng đến, bởi hắn đang mang trong mình "khát vọng truyền nhân".

Vì các em mái tơ đông quá, hắn lại chỉ một mình, nên phải chơi "bài lừa".Hắn liên tục mổ xuống đất, mỏ ngoác lên:

- Thóc thật! Thóc thật!

Rồi một em tưởng bở chạy lại, lập tức bị Trống choai nhảy lên. Lũ gà con trông thấy kinh hoàng hét lên:

- Khiếp... Khiếp... Khiếp!

Cụ Chó, hàm răng đã rụng quá nửa nhướng đôi tròng mắt lồi to vì bị viễn mà không đeo kính lên hỏi to:

- Đâu... Đâu? Đâu?

Bà Ngan già nghe hỏi chạy ra xem, nhìn thấy đứa cháu yêu bị tai nạn, không biết lam sao đành la:

- Kíu... Kíu... Kíu...

Nghe tiếng la hét ồn ào, chị Vịt trốn con đang tắm dưới sông cùng nhân ngãi vội phi thân lên bờ, nhanh đến nỗi không kịp mặc lại áo lông, lạch bạch chạy ra sân trước. Nhìn thấy cảnh hỗn loạn đó, chị bĩu môi tức giận vì bị phá đám, liền quạt thẳng vào mặt bà già lắm điều:

- Mặc... Mặc! Mặc... Mặc...

Vậy là không ai can thiệp để mặc Trống choai hành sự. Xong việc, hắn ta nhảy lên bờ rào vươn vai, giũ đôi cánh khoan khoái gáy to:

- Trên đời chỉ có thế mà thôi...

Sau tai nạn ấy 9 tháng 10 ngày, em Mái tơ sinh hạ ra hơn chục quả trứng. Bà Ngan già ế chồng sang thăm cháu gái.

Tủi hổ vì sinh ra hơn chục đứa con ngoài giá thú, lại thêm cái đau đớn khi vượt cạn, em Mái tơ khóc lóc:

- Nhục... nhục... nhục... lắm!

Thế rồi xuân qua, hè đến, sự việc kia chìm vào quên lãng...

Một ngày mới lại bắt đầu!

Theo 24h



Thursday, November 29, 2012

Mơ về nơi xa lắm



Mơ về nơi xa lắm - Phú Quang

Ta mơ thấy em... ở nơi kia xa lắm 
Một Hà Nội ngây ngất nắng 
Một Hà Nội run run heo may 
Dạ khúc đêm nay 
Một mình em, 
Một mình ta 
Tiếng lá rơi... 
vô tình bên khung cửa 
Em bơ vơ, 
Ta thẫn thờ mong nhớ 
Một giọt sương rơi 
Như giọt nước mắt buồn 
Ta mơ thấy em... ở nơi kia xa lắm 
Em cô đơn, 
Căn phòng trống cô đơn 
Dạ khúc đêm nay... chẳng thể nào dang dở... 
Trong nỗi khát khao... em chầm chậm quay về ...


Underwater ...

Wednesday, November 28, 2012

12 Chiếc Ghế ... Tiếp theo

Ai muốn bình gì thì bình ...:-)))

12 Chiếc Ghế - phim Liên Xô - tại nhà hàng Dìn Ký

Sau khi được "chẩn đoán và điều trị" bởi equip "y bác sỹ" XDTV - H5I10 tại " bệnh viện " Dìn Ký ( Dì Kín) ...
"Bệnh nhân và ekip Y Bác Sỹ" cùng nhất trí ra thông cáo chung như sau: nhóm chúng tôi gồm có ( trái sang)

One more time


@ anh Bình và các anh, chị, các bạn,
Tự nhiên thì anh VH đưa ra nhiều lý luận thế ạ?! 
Bị anh Bình bắt vở, báo cáo cả nhà, đúng là em được học Tâm lý học xã hội, viết khóa luận mấy năm về quan hệ vợ chồng và những mối quan hệ tình cảm (suốt từ lúc chưa có chồng và chưa có cả người yêu nữa... hì, hì...); cũng được học về tâm lý học thực hành và tâm lý học lâm sàng nữa (2 stage ở Paris hẳn hoi)... Nhưng cũng không có nhiều lý luận đến vậy đâu ạ!!! Hê, hê... 
Em gửi một vài dòng để mọi người đọc cho vui (hoặc cho "đỡ vui" - nếu mà đang vui quá - và kiên quyết là không phải để "ném đá" đâu đấy nhé...)

Một lần nữa...

Một lần nữa, một lần nữa trong đời
Em giữ lại lời yêu không thổ lộ
Ôm chặt anh trong vòng tay bé nhỏ
Chẳng thể nào thốt hai tiếng "dấu yêu"

Em đã từ bỏ hy vọng vào đam mê
Đã chôn chặt ước mơ của mình cùng năm tháng
Sau tất cả mọi lo toan, tất bật
Em đã tin mình bất lực trước cuộc đời

Em đã nghĩ rằng, giá phải trả cho thành quả
Luôn lớn hơn chính điều có được này
Em khuôn phép chấp nhận cuộc sống
Và chối từ những khao khát bản năng

Một lần nữa, bỗng một lần nữa trong đời
Em muốn nói lời yêu đã quên lãng
Từ rất lâu rồi, rất lâu rồi, anh có biết
Anh có biết em đã sống lại thế nào không?!

Ngày hôm nay đang trôi đi, trôi rất nhanh
Nhưng vòng tay anh, vòng tay đã làm trái tim em ấm lại
Vẫn đang dịu dàng lướt nhẹ trên mái tóc
Và nụ hôn vẫn ngọt ngào, mằn mặn ở trong em...

Sẽ là không đủ, nếu chỉ nói rằng yêu anh...
Mãi, mãi...
20.11.2012
ANN